Nếu "chốt" thương vụ 200 xe tăng chiến đấu chủ lực T-90MS, rất có thể Lục quân Việt Nam sẽ phải nhường ưu tiên mua sắm xe chiến đấu bộ binh thế hệ mới cho Hải quân đánh bộ.
Trong tiến trình đưa Lục quân tiến lên hiện đại, việc mua sắm vũ khí, khí tài có sức chiến đấu cao là tối quan trọng. Bên cạnh xe tăng chiến đấu chủ lực, để xây dựng một lực lượng mạnh toàn diện, chúng ta còn cần trang bị thêm các tổ hợp phòng không tầm thấp, lựu pháo tự hành tiên tiến hay xe chiến đấu bộ binh tối tân...
Tuy vậy ngân sách quốc phòng của Việt Nam chưa bao giờ dư dả, nếu quyết đầu tư cho thương vụ 200 xe tăng T-90MS (giá trị ước tính lên tới hàng tỷ USD), cùng 108 khẩu pháo tự hành CAESAR thì phải nói rằng đây là một nỗ lực cực lớn.
Mặc dù Lục quân đã được quan tâm nhiều hơn nhưng trọng điểm đầu tư dài hạn vẫn sẽ là Phòng không - Không quân và Hải quân, cho nên chắc chắn trong tương lai gần Lục quân Việt Namchưa thể xây dựng hoàn chỉnh mọi thành phần của một quân chủng hiện đại.
Thời gian gần đây báo chí Nga cho biết thêm, Việt Nam đang quan tâm đến xe chiến đấu bộ binh BMP-3F cùng pháo tự hành diệt tăng 2S25 Sprut-SD. Đây là hai phương tiện lưỡng dụng, trang bị được cho cả Bộ binh lẫn Thủy quân Lục chiến, nhưng trong hoàn cảnh cụ thể của Việt Nam có thể dự đoán rằng chúng sẽ không vào biên chế Lục quân.
Theo số liệu của Viện nghiên cứu hòa bình quốc tế Stockholm (SIPRI), Quân đội Nhân dân Việt Nam đã nhận từ Liên Xô 150 xe chiến đấu bộ binh (IFV) BMP-1 cùng 150 chiếc BMP-2 trong giai đoạn giữa thập niên 1980.
Như vậy số lượng IFV của Việt Nam là khá lớn, trong đó BMP-2 vẫn được đánh giá thuộc hàng tiên tiến hàng đầu thế giới vào thời điểm hiện tại.
Chính vì vậy, khi chính thức triển khai T-90MS thì nhiều khả năng BMP-2 sẽ được phá niêm mang ra khỏi kho lưu trữ để biên chế thêm cho các đơn vị cơ giới, cặp bài trùng T-90MS kết hợp với BMP-2 đã đủ tạo nên sức mạnh vượt trội cho Bộ binh Việt Nam trên chiến trường.
Trong khi đó, trang bị của Hải quân đánh bộ lại chưa tương xứng với yêu cầu nhiệm vụ khi lực lượng này chỉ có các chủng loại thiết giáp ra đời cách đây đã nửa thế kỷ. Chính vì thế sau khi dành ưu tiên mua xe tăng cho Lục quân thì gần như chắc chắn BMP-3F sẽ về với Hải quân.
Khi đã bỏ qua BMP-3F, nếu muốn tăng cường khả năng phối hợp giữa BMP-2 với T-90MS, Việt Nam có thể nghiên cứu đánh giá gói nâng cấp do Tổ hợp KBP đề xuất với cấu hình bao gồm:
Lắp đặt kính ngắm BPK-2-42 tích hợp đèn laser, cài đặt kính xung laser TKN-AI dành cho trưởng xe và kính đa năng PVM tại vị trí lái xe, nâng cấp hệ thống điều khiển hỏa lực cho phép dẫn bắn tên lửa chống tăng Kornet trong điều kiện tầm nhìn kém cả ngày lẫn đêm, tăng cường thêm giáp phụ để nâng cao khả năng bảo vệ.
Gói nâng cấp trên yêu cầu khách hàng phải chi ra khoảng 960.000 USD (có thể giảm bớt nếu làm với số lượng lớn), con số này rẻ hơn đáng kể đơn giá 3,5 triệu USD của BMP-3F trong khi sức mạnh hỏa lực không thua kém nhiều (đây là yếu tố không quá cần thiết nếu chiến đấu trong đội hình có T-90MS).
Căn cứ vào tình hình thực tế, nếu Lục quân Việt Nam phải nhường ưu tiên mua sắm xe chiến đấu bộ binh cho Hải quân đánh bộ thì cũng không ảnh hưởng nhiều lắm đến tiến trình hiện đại hóa của lực lượng này.
Giải pháp nâng cấp BMP-2 để phối hợp tác chiến cùng xe tăng T-90MS vẫn đảm bảo sức xuyên phá cực mạnh mà không nhiều quân đội trên thế giới đuổi kịp. Đây có lẽ là hướng đi tối ưu dành cho Lục quân Việt Nam trong tương lai gần.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét